Đi Thăm Chồng
• Ngày đăng: 12/02/2013 04:22
• Lượt xem: 226
như vậy cho đến lúc trực thăng lại sà xuống đón chúng đi. Thật hú hồn hú vía !
Bà lão tiếp lời :
- Nhát gan cái gì, nó đánh mình thì mình đánh nó chớ khoanh tay chờ chết hay sao ? Còn như chú Hai này nói sự đoàn kết gì đó tôi không biết chú nói chữ nghĩa chi cho rườm rà vậy. Tôi chỉ biết nói thế này : mình cùng cực khổ sống chết với nhau đã nhiều, người dưng nước lã cũng biến thành cật ruột như người đi cùng thuyền giờ chỉ còn biết sống chết với nhau nữa thôi - Câu cuối cùng bà nói với giọng nạt nộ, rồi sẵn đó bà nạt luôn tôi - Còn thằng bộ đội này mày đi đâu giữa ban ngày ban mặt như vầy ? Muốn giỡn mặt với thằng Mỹ hả ? Có công tác gấp cũng phải đi ban đêm con à, tụi bây có bề gì...
Bà còn định than vãn rầy rà thêm nữa bỗng chị chủ quán che tay nhìn ra ngoài rồi kêu lên :
- Ôi có cô nào đi thất thơ kìa ! Lại còn bồng con nhỏ nữa. Tội nghiệp quá !
Bà lão cũng nhìn ra được dịp rầy rà :
- Sao cứ đi tìm chuyện cực chuyện khổ hoài vậy không biết !
Chị chủ quán kêu :
- Vô đây nghỉ uống ly nước đi cô Hai ơi !
Một chị phụ nữ còn trẻ bận bộ đồ bà ba đen khăn trùm mặt kín mít vai đeo túi xách tay bồng con nhỏ tay xách chiếc lồng gà lớn bước vào quán. Chị chủ quán đon đả kéo ghế mời. Vẫn xách chiếc lồng gà lúng túng một lúc chị tìm chỗ đặt nó xuống, chiếc lồng gà quá cỡ chạo rạo một con gà mẹ và một bầy gà con. Rồi chị ngồi xuống ghế tháo chiếc khăn lau mặt để lộ khuôn mặt còn trẻ đến nỗi nếu không có đứa nhỏ bồng trên tay tưởng chị còn con gái. Nhưng bộ đồ bà ba đen chị bận thì lầm bụi, coi dầu dãi, nhiều chỗ bị rách được vá lại sơ sài, chị mệt mỏi mỉm cười chào mọi người rồi lặng lẽ đưa mắt nhìn ra ngoài đồng, như muốn tìm kiếm cái gì.
Chị chủ quán bưng đến cho chị một ly nước chanh, giành bồng lấy đứa nhỏ :
- Uống miếng nước cho khỏe đi cô Hai ! Đưa đứa nhỏ đây ! Ôi cháu tôi dễ thương quá ! Nó còn cười nữa kìa, nó cười kìa cô bác ơi !
Bà lão rầy rà :
- Cười cái gì, mặt mày nó đỏ lơ đỏ lửng kia kìa ! Sao mà cực khổ quá vậy hả cháu ?
Bác nông dân thì đoán già đoán non :
- Coi mặt thằng nhỏ này tôi đoán ba nó là bộ đội, phải vậy không cô Hai ?
Chị chủ quán kéo ghế ngồi sát vào chị phụ nữ :
- Phải vậy không cô Hai, có phải "ông thầy bói" kia đoán đúng không ?
Chị phụ nữ đáp nhẹ như hơi thở :
- Dạ phải !
Với sự nhạy cảm
Trang: 2/5