Old school Swatch Watches
NQT's personal page
Fri,01-08-2025 22:34
HomeBlogTìm Kiếm
“Ta hiểu được chân lý không phải chỉ nhờ bộ óc mà còn nhờ ở trái tim nữa. Pascan

Tình Quê

• Ngày đăng: 12/02/2013 18:34
• Lượt xem: 216
Chỉ còn ít hôm là tôi sẽ trở lên thành phố tiếp tục năm cuối cùng đại học.
Chiều. Tôi mặc bộ đồ lao động đi ra cánh đồng rộng của quê hương. Tôi dự định sẽ làm sạch mớ cỏ lúa của ruộng nhà tôi trước khi trở lên thành phố học.
Tôi đi trên bờ ranh nhỏ, thở hít làn không khí trong lành. Mặt trời chiều đã trốn mất sau những đám mây. Cánh đồng trông quạnh quẽ. Xa xa có bóng vài người đang cuốc đất đắp bờ. Tôi bỗng phát hiện một chiếc nón lá đang nhấp nhô giữa đồng. Tự dưng, tôi nghe một niềm vui len nhẹ qua hồn. Mỉm cười, tôi ngó bâng quơ lên bầu trời đang lãng đãng những bóng mây.
- Hù!
Nón lá kéo nghiên để lộ một khuôn mặt với nụ cười tươi tắn.
- Khỏi có giật mình đi. Thi thấy anh lâu rồi!
Tôi cười:
- Bao giờ?
- Hồi anh mới ra khỏi bờ dừa.
Tôi nheo mắt nhìn thửa ruộng nhỏ đang làm cỏ.
- Sao hôm nay Thi siêng vậy?
- Thi phải cố gắng hoàn tất trước khi vào năm học mới với đám học trò chứ anh.
Tôi lẳng lặng bước xuống thửa ruộng của mình, chỉ cách ruộng nhà Thi một bờ ranh.
Thi hỏi:
- Bao giờ anh trở lên trường?
- Sáng mốt!
Thi là cô bạn gái thân nhất của tôi. Từ nhỏ chúng tôi đã chơi thân với nhau. Thi kém tôi hai tuổi. Lúc tôi vào đại học được một năm thì Thi cũng vừa tốt nghiệp cấp ba. Gia đình không muốn cô đi xa nên cô nàng thi vào trường Trung học sư phạm tỉnh.
Ra trường, nhỏ xin về dạy học ở trường gần nhà.
Thi đã leo lên bờ ranh, đứng ngắm “thành quả” của mình. Cô xoa xoa tay nói:
- Xong!
Thi ngồi xuống bờ ranh quay mặt về hướng tôi.
- Ruộng anh còn nhóc cỏ.
Nàng lại nheo mắt:
- Năn nỉ đi, em phụ cho.
Ôm dống cỏ xếp lên bờ ranh, tôi nói:
- Anh không cần năn nỉ cũng biết Thi sẽ phụ vì em rất tốt, hay giúp đỡ mọi người.
Cô nàng chun mũi:
- Thôi đừng có nịnh, “ông Khinh” ơi!
Cô nhỏ lại kêu tôi:
- Anh Thanh, nghỉ tay chút lên Thi nói cái này cho nghe.
Tôi lên ngồi cạnh cô nàng:
- Nói gì?
- Anh hay gì chưa?
Thấy dáng điệu trịnh trọng của Thi tôi “ém” cười.
- Chưa!
- Thằng cha Vũ “coi mắt” Thi.
Tôi giật mình ngó Thi chăm chăm:
- Bác sĩ Vũ?
- Ờ!
- Thi chịu không?
Nhỏ nháy mắt:
- Em “ưng”!
Nỗi bực dọc ghen hờn bỗng trào lên trong tôi. Thi nói tiếng “ưng” sao mà nghe trơn tru quá vậy? Tôi nghĩ thầm: Phải rồi. Bác sĩ, danh nghe “le” lắm. Hơn nữa ở thôn quê bác sĩ còn hiếm. Mở phòng mạch kiếm thêm, giàu chán. Hèn chi từ bấy lâu nay Thi có
Trang: 1/3

Tags: Tình Quê, tinh que, Tình, Quê, tinh, que

Tìm kiếm với google
©Copyright NQT 2012
Logo v-star.wap.sh Free 4 U
U- ON
robots.txt |1|216
Load: 0.000928s
404:
Refer:
Ping your blog, website, or RSS feed for Free