Bí Mật Ngôi Nhà Bên Bờ Biển
• Ngày đăng: 06/06/2014 09:57
• Lượt xem: 603
truyện cho chúng nghe. Rồi tôi rón rén xuống gác. Tôi nghĩ đến Nick và thầm mong có ngày gặp lại.
Bà Harvey ngồi đan trên chiếc ghế bành đặt trong phòng bếp, nét mặt phảng phất buồn. - Cathy, ta phải nói chuyện với cháu. - Bà Harvey nói. - Cháu hãy vào đây và ngồi xuống kia.
Tôi ngồi đối diện với bà Harvey. Nhưng tôi không muốn nói chuyện tí nào và chỉ muốn dừng cuộc nói chuyện ở đây và về phòng mình xem ti vi.
- Cháu là một cô gái tốt. - Bà Harvey kể cả. - Susan và Tim yêu quý cháu. Ta rất hài lòng với những công việc cháu đã làm.
Tôi cười và nóng lòng muốn nghe nội dung chính của câu chuyện mà bà Hanrey sẽ nói.
- Nhưng ta phải nói chuyện với cháu về Nick Watson. Có thể cháu cảm thấy cô đơn khi ở đây, vì trong ngôi nhà này thường chỉ có ta và bọn trẻ. Duncan thì trầm tính, hầu hết thời gian nó ở London. Nick không thích Duncan và Duncan cũng ghét Nick. Đó là một câu chuyện dài và ta không muốn nói về điều đó. Ta sẽ không nói với Duncan về buổi tối của cháu và Nick. Nhưng ta không muốn cháu gặp lại Nick.
Tôi thấy mặt nóng bừng và hai tay lạnh ngắt. Bà Harvey đã biết chuyện của chúng tôi. Ai đã nói? Và tại sao? Tôi thấy mình rất bực bội vì tôi rất muốn gặp lại Nick. Tuy nhiên, tôi cũng không muốn mất việc làm.
- Cháu không hiểu.
Bà Harvey bỗng nhiên đứng bật dậy. - Tại sao cháu phải hiểu? - Tôi nhận thấy sự giận dữ trong câu nói ấy. - Không được gặp lại Nick? Cháu nghe thấy ta nói chứ?
- Thưa bà…
Chúng tôi nhìn lên và bỗng thấy bọn trẻ đang đứng trên gác nhìn xuống.
- Những đứa trẻ. Chúng đang làm gì ở đây vậy? Bà Harvey nói và chống gậy chậm rãi định ra khỏi phòng.
- Tim hoảng sợ. - Susan nói. - Nó không ngủ được và chúng cháu đi tìm cô Cathy.
- Em không sợ, mà chị sợ. Tại chú Nick. - Tim nói và đấm vào Susan.
- Không được đánh chị, Tim. - Bà Harvey quát to, nghiêm sắc mặt nói: “Cathy, hãy lên gác đưa chúng trở lại giường ngủ.’’
Tôi chạy lên gác và đưa bọn trẻ vào giường. Tim đặt bàn tay bé nhỏ của nó lên mặt tôi, hôn tôi và nói:
- Chúc cô ngủ ngon, cô Cathy. Cháu yêu cô lắm.
Tôi mỉm cười “Cô cũng rất yêu cháu’’. - Tôi nói và quay qua Susan: “Chúc Susan ngủ ngon nhé.’’
- Cháu không muốn để bà phải giận đâu. - Con bé thẽ thọt.
- Tại sao cháu phải sợ chú Nick ? - Tôi hỏi.
- Cháu không biết. Bố cháu cũng rất ghét chú ấy. Cháu không biết tại sao.
- Chú ấy là người tốt. - Tim chen vào. - Chính
Trang: 5/11