XtGem Forum catalog
NQT's personal page
Sun,15-06-2025 15:39
HomeBlogTìm Kiếm
“Re: [Tham khảo] Các lí do trốn đám cưới tốt nhất !

nhờ ba mẹ lên phường làm giấy chứng tử, gửi cho mỗi đứa một bản photo là xong thím ợ banbanban003@voz

Triền Núi Hẹp

• Ngày đăng: 13/02/2013 08:23
• Lượt xem: 416
Ngày hai mươi mốt tháng mười hai có một trận tuyết to trên triền núi. Tán rừng trên đỉnh núi bị tuyết phủ kín, dày đặc, nặng trĩu, lớp lớp chồng chất; không còn trông thấy con sông uốn lượn từ phía xa xa kia nữa, nước sông đã sớm đóng thành băng, nay lại thêm tầng tuyết phủ, biến thành một mặt phẳng trắng mênh mang. Diều, quạ bay ngược chiều gió bị tốc ngược những túm lông vũ, chúng tụ tập thành đoàn bay tới, điểm thành những chấm đen trên nền tuyết trắng, chỉ trong chốc lát chúng lại bay đi mất tăm mất dạng. Những ngôi nhà dân nho nhỏ bên bờ ngòi không còn nhìn nhận ra được nữa. Đây đó, có những làn khói tỏa, trời đã hoàng hôn rồi, những làn khói nhỏ vươn cao, vươn cao, vươn lên tới đỉnh núi, liền biến mất. Sơn dân, tất cả đều co ro dưới chân những làn khói đó, thỉnh thoảng lại tiếp thêm những cục củi đầy mấu mắt vào đống lửa, khói cay sè, đỏ mặt, họ ăn những củ khoai sọ nướng, bàn bạc về thời tiết năm nay.
Họ rên rỉ:
- Rét quá! Rét quá!
Chợt có một tiếng nổ đoàng, tiếng nổ rất to rất vang ở mé dưới con ngòi chân núi, khiến cả triền núi nặng nề xao động. Một đàn quạ với vô số chấm đen bốc bay đi, để lại cả một khoảng trời trắng xóa, ngay liền đó đã có vài ba con lộn cổ rơi thẳng xuống mặt đất.
Một ông lão vội vã chạy tới, đứng lại đó, tuyết phủ đầy người. Ông lão cứ lặng lẽ đứng đó.
Từ bờ ngòi bên kia, có tiếng nói vọng sang:
- Bác Thuận! Thế là lại có một tấm da đẹp rồi!
- Đâu ra! Cậu thích cái thứ da quạ này à? Làm đế giày được đấy!
Bác Thuận mỉm cười trong giá lạnh.
- Bác thật may mắn, trời rét, chỉ có mỗi một mình bác!
- Thì có ai cấm các cậu đâu nào?
- Nhưng tay nghề của chúng cháu đâu có được như bác?
Bác Thuận lại cười, cười không thành tiếng, mặt lạnh, đông cứng lại.
Người đó lầu bầu nho nhỏ:
- Mọi người còn ở trong nhà, mình mình lẻn ra, lại còn xỏ xiên khích bác... Đúng là cái đồ già!
Bác Thuận không nghe thấy những lời trách móc ấy, lại lúi húi đạp chân trên tuyết thành những cái hố, tiến về phía trước. Ông lão bị tập tễnh chân, người cứ lắc lư hết lệch sang bên phải lại lệch về bên trái, nên vết chân để lại ở đằng sau cũng bên nông bên sâu. Ông lão đi tới tận bờ sông phía trên, giữa trời và đất chỉ còn là một vật đen, cuối cùng chẳng còn nhìn thấy gì nữa.
Ngày xưa, triền núi
Trang: 1/8

Tags: Triền Núi Hẹp, trien nui hep, Triền, Núi, Hẹp, trien, nui, hep

Tìm kiếm với google
©Copyright NQT 2012
Logo v-star.wap.sh Free 4 U
U- ON
robots.txt |1|416
Load: 0.000063s
404:
Refer:
Ping your blog, website, or RSS feed for Free